Đêm tân hôn ám ảnh vì vết xăm kỳ quái ở vùng nhạy cảm của vợ

( Sức khỏe đời sống ) – Tôi càng giật mình hơn nữa, khi nhận ra hình xăm là một chữ tiếng Trung mang nghĩa: người tình trăm năm.

Xin chào độc giả, khi viết những dòng tâm sự này tôi đang rơi vào trạng thái cực kỳ bế tắc và đau khổ. Tôi trút những dòng tâm sự lên đây với hy vọng sẽ tìm được những chia sẻ của mọi người.
Tôi sinh ra ở Tuyên Quang nhưng phần lớn tuổi thơ và cả quãng đời học tập sau này của tôi đều gắn với Hà Nội và Sài Gòn theo những chuyến công tác của bố mẹ.
Vì sống ở nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều người từ nhỏ nên tôi sớm trưởng thành và chững chạc so với bạn bè đồng trang lứa. Hơn nữa, tôi cũng là người khá suôn sẻ trên con đường học hành cũng như lập nghiệp nên mới 30 tuổi mà tôi đã có trong tay một công ty riêng với doanh thu đáng nể.
Đêm tân hôn, trên chiếc giường trắng tinh, khi tấm khăn choàng vừa tuột khỏi người vợ, tôi chợt sững người khi vô tình nhìn thấy một hình xăm ở sâu phía trong đùi của cô ấy. Ảnh minh họa.
Tôi được rất nhiều các cô gái ngưỡng mộ, thậm chí có cô còn thần tượng tôi đến mức thề rằng chỉ lấy chồng khi nào tôi lấy vợ. Cũng nhiều cô định “úp sọt” tôi bằng cách bày đặt chuyện chuốc say rủ đi nhà nghỉ vậy nhưng tôi luôn né tránh an toàn.
Tôi không phải là người đàn ông cổ hủ đến mức chỉ đợi đến khi cưới vợ mới biết đến sex và cũng chẳng xem chuyện quan hệ tình dục trước hôn nhân là điều gì ghê gớm.
Nhưng thú thực, tôi là người rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm, tôi chỉ có thể quan hệ thể xác với người mà tôi xác định yêu và lấy làm vợ. Vậy nên tôi rất sợ mấy cô gái giăng “bẫy” tình bằng chuyện gối chăn.
Và cách đây 2 năm, tôi gặp cô ấy trong một cuộc hội thảo dành cho lãnh đạo các doanh nghiệp. Cô ấy đi dự hội thảo thay sếp và ngồi ngay cạnh tôi. Mới gặp nhau lần đầu nhưng chúng tôi nhanh chóng thân thiết bởi những câu chuyện làm ăn liên quan đến lĩnh vực truyền thông mà công ty chúng tôi đang kinh doanh.
Sau hôm đó, chúng tôi còn chủ động liên hệ để gặp gỡ, mới đầu là bàn về công việc và sau đó là về cuộc sống, thân thiết như hai người bạn. Và càng gặp gỡ tôi càng cảm thấy cô ấy đúng là nửa đích thực mà tôi đang cần tìm.
Cô ấy thông minh, duyên dáng và đặc biệt rất ngoan ngoãn. Bằng giác quan của người đàn ông, tôi cảm nhận thấy rằng cô ấy cũng rất giống tôi ở việc rất nghiêm túc trong chuyện tình cảm.
Suốt những năm yêu nhau, cô ấy chưa từng có quan hệ không phải phép với người đàn ông nào ngoài tôi và tôi cũng chưa từng thấy ai đàm tếu hay nhắc về quá khứ không tốt nào của cô ấy.
Tôi càng yên tâm hơn khi về quê của cô ấy, gặp ai quen biết cô ấy, tôi cũng nhận được những lời ngợi ca về thân thế gia đình tri thức của cô ấy.
Đặc biệt, khi nhớ lại lời một đối tác có quen biết cô ấy khen ngợi rằng: “Cô ấy là mơ ước suốt một thời của bọn đàn ông lớp em đấy. Anh hẳn phải trúng số độc đắc đấy anh”. Nghe lời này mà tôi như mở từng khúc ruột.
Tôi quyết định tổ chức đám cưới với cô ấy trong niềm hạnh phúc trọn vẹn. Đám cưới của chúng tôi được diễn ra tại nhà riêng. Và đêm ấy, để tạo dấu ấn riêng biệt, tôi thậm chí còn thuê một căn phòng tân hôn trong khách sạn năm sao với hy vọng sẽ có một đêm đáng nhớ.
Ấy thế nhưng đêm ấy, trên chiếc giường trắng tinh, khi tấm khăn choàng vừa tuột khỏi người vợ, tôi chợt sững người khi vô tình nhìn thấy một hình xăm ở sâu phía trong đùi của cô ấy.
Tưởng vợ muốn tạo bất ngờ dán tạm hình xăm nhưng ai ngờ nhìn kỹ lại hóa ra đó là vết xăm thật và vết xăm cũng đã khá lâu chứ không còn mới.
Thú thực, trước đám cưới chúng tôi cũng từng có quan hệ gối chăn nhưng phần vì tôi chiều theo ý thích tắt đèn của em, phần vì lơ đãng nên tôi chưa bao giờ để ý tới hình xăm đó.
Nghe em kể về mối tình đầu đẹp nhưng đầy sóng gió của mình. Đặc biệt, là hành động người yêu dẫn em đi xăm chữ “Người tình trăm năm” vào vùng nhạy cảm, tôi thấy hụt hẫng ghê gớm. Ảnh minh họa.
Tôi không bao giờ nghĩ một người con gái đoan trang như em lại có thể bày đặt chuyện xăm hình vào chỗ nhạy cảm như vậy. Và tôi càng không tin em từng để cho một gã đàn ông nào đó đánh dấu lên người. Vì thế tôi thản nhiên cười tươi mà bảo vợ rằng: “Chàng nào đánh dấu tích lên người vợ mình thế này đây. Khai đi”.
Tưởng vợ sẽ hùa theo câu đùa của tôi mà trêu cười ai ngờ vừa nghe tôi nói em đã tái mặt. Thấy thái độ lúng túng của vợ tôi bỗng sinh nghi nên tôi trở ra lấy hai ly rượu và chờ đợi vợ bình tĩnh, kể lại chuyện cho tôi nghe.
Nghe em kể về mối tình đầu đẹp nhưng đầy sóng gió của mình. Đặc biệt, là hành động người yêu dẫn em đi xăm chữ “Người tình trăm năm” vào vùng nhạy cảm, tôi thấy hụt hẫng ghê gớm.
Là người hiện đại, từng đi du học nước ngoài nhiều năm, tôi không quá coi trọng chữ trinh và tôi cũng xem quá khứ là thứ không đáng lưu tâm. Ấy thế nhưng tôi cảm thấy trống trải vô cùng vì yêu nhau từng ấy năm, tưởng hiểu nhau đến từng chân tơ kẽ tóc mà sao giờ này tôi mới biết đến một phần quá khứ này của em.
Tại sao bao nhiêu chuyện em có thể kể mà đến giờ chuyện quá khứ ấy em mới nói khi tôi hỏi đến? Phải chăng em xấu hổ hay cảm thấy tội lỗi, hay không chấp nhận được với quá khứ của mình?
Những suy nghĩ ấy khiến tôi chùng xuống, đầu óc bỗng trống rỗng và cảm giác gì đó như là sự lừa dối cứ bủa vây khiến tôi không thể ngồi thêm trong căn phòng hạnh phúc ấy thêm phút nào nữa.
Tôi lặng lẽ bước ra khỏi phòng và lang thang giữa phố ngay đêm tân hôn.
Mặc dù nhìn vợ đau khổ, và thành thật xin lỗi tôi nhưng cho đến nay đã hơn một tuần trôi qua kể từ đêm tân hôn ấy, tôi với vợ vẫn chung giường nhưng thực sự chỉ giống như hai người đàn ông. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng và gần như chẳng ai ngủ được.
Thú thực, tôi vẫn yêu thương cô ấy. Nhưng hình xăm và những câu chuyện cô ấy kể ám ảnh tôi đến mức tôi không thể cư xử bình thường hay thể hiện yêu thương cô ấy nữa. Tôi nên làm gì để thoát ra khỏi thực trạng này? Hãy cho tôi lời khuyên.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *